Em đi em nhớ trường mình
Nhớ bao năm tháng ân tình thuỷ chung
Thầy cô hiền hậu bao dung
Bạn bè thương mến học cùng ngày thơ
Bảng đen đẹp tựa giấc mơ
Bên khung cửa sổ tiếng thơ dịu dàng
Tiếng thơ cô đọc nhẹ nhàng
Phương trình hàm số âm vang lời thầy
Nghe bao kỉ niệm đong đầy
Trên từng ghế đá hàng cây hôm nào
Giờ chơi ríu rít xôn xao
Tiếng cười tinh nghịch bay vào không gian
Lung linh tia nắng chứa chan
Ô mai ai giấu ngăn bàn còn đây
Phượng hồng vừa nở trên cây
Mái đầu thầy cũng đã đầy tuyết sương
Bao nhiêu bụi phấn vấn vương
Bao nhiêu tâm huyết tình thương học trò
Thầy cô như những lái đò
Thầy cô như những cánh cò ca dao
Kể làm sao hết công lao
Biển sâu khôn ví, trời cao khôn bì
Tuổi thơ khúc nhạc diệu kì
Một trời kỉ niệm thầm thì nhớ thương
Ba năm dưới một mái trường
Là muôn hoa thắm con đường em đi
Sau này dễ lại có khi
Công danh thành đạt nhớ gì trường xưa
Nhớ người đi sớm về trưa
Chuyến đò tri thức đón đưa bao lần
Bạn bè sợ cũng quên dần
Vấn vương gì những lúc gần bên nhau
Không đâu, không thể thế đâu
Chẳng ai quên được sắc màu tuổi hoa
Dù cho mai mốt cách xa
Trường xưa mãi một khúc ca diệu kì !…