Ước mơ xanh
cô giáo Trương Hồng Nhung
Như những ngày xưa không tìm ra hướng đúng
Em lại nhớ cô – người mẹ dịu hiền
Lời cô dặn buổi chia tay lưu luyến
Lâu lắm rồi em chẳng hề quyên
Bé dại gì đâu đi cũng nhiều miền
Đã khám phá thêm bao điều mới lạ
Nhưng cô ơi, với em, tất cả
Ở bên cô vẫn non nớt làm sao!
Viết cho cô em có thể tự hào
Kể cô rõ những gì em làm được
Nhưng cô ơi cứ lật xuôi, lật ngược
Em lại buồn có đáng là bao
Buổi ban đầu lên lớp vui sao!
Những trò nhỏ như chúng em ngày ấy
Xúm xít lại đòi cô giảng giải
Một đề bài nghĩ mãi chưa ra.
Phút đầu tiên em xúc động sâu xa
Khi nghe gọi “thưa cô” trìu mến
Lại vụt nhớ buổi nào cô đến
Hát em nghe bài “ước mơ xanh”
Ôi ước mơ tươi mát trong lành
Em ôm ấp từ khi là trò nhỏ
Và hôm nay trong niềm vui bỡ ngỡ
Được làm thầy em lại hát say sưa