Từ ngày đầu tiên tới trường, cô như mẹ hiền nắm tay con dẫn bước, dạy con làm quen với những con số rồi đến chữ A như cái ca, chữ O như quả trứng… Cho đến hôm nay dưới mái trường THPT Tây Tiền Hải này con như được chắp thêm đôi cách chuẩn bị sải cánh bay đến tới bến bờ ước mơ.
Thầy cô! Tiếng gọi thân thương con mang trong tim suốt đời..
Thầy cô – người trồng cây âm thầm lặng lẽ gieo vào tim mỗi học trò hạt giống của tri thức, hạt giống của ước mơ…
Thầy cô người lái đò lặng lẽ ngày đêm miệt mài đưa những chuyến đò cập bến tương lai..
Thầy cô người thắp sáng ngọn lửa niềm tin, người khơi nguồn hi vọng, người gửi gắm yêu thương
Học trò chúng con đang là những cây non đang chờ uốn nắn chắt chiu, là những hành khách muốn bơi trên dòng tri thức…
Đôi khi những đứa trẻ chúng con vô tư đùa nghịch, đâu hay sau lưng mình, bóng dáng thầy cô hao gầy theo năm tháng, mong mỏi cho con thêm vững bước trên con đường tìm kiếm ước mơ.
Hạ qua thu tới đông về, xuân sang.. dòng thời gian cứ trôi như những cỗ xe vô hình lăn bánh. Trên bục giảng, bụi phấn bay bay vơng trên mái tóc đã ngả màu hoa râm, giọng nói ấm áp trầm bổng ngân vang, truyền cho chúng con tình thương yêu, tri thức để mai sau vững bước vào đời..
Người ta nói tri ân đâu phải theo mùa nên con xin giành bốn mùa để nói hai chữ tri ân. Có lẽ ân tình mà thầy cô mang lại chúng con sẽ không bao giờ đền đáp được nhưng chúng con xin khắc ghi trong tâm trí mình ân tình của thày cô trọn đời!
Ngoài mẹ cha thầy cô là tất cả.
Đã cho con đôi cánh bước vào đời.
Trong lòng con mãi luôn thầm nhắc nhở.
Nhớ ơn cô thầy mãi mãi trong tim.
Tác giả: Mai Thị Hải Yến lớp 11A9 khóa 2012- 2015