Giờ đây nhìn lại chặng đường đã qua, dường như bản thân vẫn không thể tin được rằng mình đã hoàn thành được ước mơ cháy bỏng của mình bấy lâu và dòng thời gian chảy trôi nhanh vội quá! Những kí ức cùng kỉ niệm với thầy cô, bạn bè tuyệt vời như một giấc mơ, nhưng tuyệt vời hơn đó lại là giấc mơ có thật.
Lật lại những trang ký ức ngày ấy, tôi – một cô bé vừa mới chập chững vào trường, nhận thầy nhận lớp rồi nhận bạn bè. Trong từng cơn mưa nhỏ của những ngày tháng mười, điều đầu tiên để lại trong tâm trí tôi đó là những cử chỉ ân cần nhẹ nhàng của thầy cô nơi đây, sao mà thân thương thế, những chỉ dẫn nhiệt tình, những cử chỉ quan tâm, có gì đấy sao mà ấm áp, sao mà ngọt ngào đến vậy. Phải chăng đây chính là mái nhà thứ hai của nhiều người con đến từ khắp các xã nhỏ mang nhiều hoài bão và ước mơ như tôi…
Những năm tháng của thời phổ thông bắt đầu thật bỡ ngỡ nhưng cũng đầy thú vị. Tôi đã từng mơ rất nhiều thứ, về những người Thầy, người Cô sẽ trực tiếp dìu dắt mình, về những người bạn mới, về khát khao được chắp cánh cho ước mơ được bước tiếp vào giảng đường Đại học. Nhưng tôi chưa từng mơ về nơi đây như một mái nhà thân thiết của chính mình. Ấy vậy mà điều giản dị ấy đã trở thành kỉ niệm đầu tiên và có lẽ là khó quên nhất của tôi về mái trường THPT Tây Tiền Hải bấy giờ.
Trải qua ba năm học tập, bên cạnh những Thầy cô giỏi về chuyên môn luôn cập nhật những kiến thức cũng như phương pháp dạy học tiên tiến và luôn được trẻ hóa, bên cạnh những giờ lý thuyết hay những giờ miệt mài cô thầy đứng lớp, từng lớp lớp học sinh chúng tôi trưởng thành lên, lĩnh hội nhiều kiến thức và sẵn sàng cất cánh bay đi thực hiện ước mơ của đời mình.
Thời gian cứ thế trôi đi, rồi lớp học sinh chúng tôi cũng trưởng thành, rồi cũng đến giờ phút thiêng liêng được cầm tờ giấy trúng tuyển đại học trên tay sao mà đôi hàng mi ai cũng rưng rưng nước mắt vì hạnh phúc. Dẫu biết chằng đường phía trước còn nhiều khó khăn nhưng chúng tôi bây giờ tự tin hơn, mang trong mình một kiến thức rộng lớn hơn để giúp ích cho cuộc đời, mà chính thầy cô nơi đây, ngôi trường nơi đây đã chắp cánh cho những ước mơ ấy có dịp được bay cao và tỏa sáng. Để rồi từ đó, lớp lớp học trò chúng tôi đi về với mọi miền quê đất nước, đến những ngôi trường lớn, trở thành những sinh viên, những cử nhân tương lai của đất nước.
Thật tự hào khi được là người con được học tập tu dưỡng và rèn luyện dưới mái trường THPT Tây Tiền Hải. Từ giờ phút đầu tiên bước chân vào trường trở đi, là tôi như có thêm một mái nhà để yêu thương, một nơi để hướng đến và khắc sâu trong tâm trí. Và có lẽ cũng giống như tôi, ở đâu đó tận sâu trong đáy lòng tất cả những người con của mái nhà đầy yêu thương ấy đều dành cho trường vị trí lớn nhất trong trái tim. Để rồi đây có lẽ từng nhành cây, ngọn cỏ nơi sân trường, từng khu nhà học, từng dãy hành lang cũng trở nên thân thuộc, đáng yêu và mãi mãi in đậm trong trí nhớ của những thế hệ học sinh trưởng thành từ mái trường THPT Tây Tiền Hải ấy.
Từng thế hệ học sin đã và đang trưởng thành từ mái trường này có lẽ mãi mãi sẽ nhớ về trường như một bến đỗ bình an, một điểm tựa tinh thần vững chắc để tiếp bước trên đường đời đầy gian nan thử thách. Và mái trường THPT Tây Tiền Hải sẽ mãi mãi là nơi chấp cánh cho những ước mơ, là cánh chim đầu đàn, là cái nôi đào tạo cho những người con sinh ra và lớn lên nơi mảnh đất Tiền Hải hôm nay và mai sau.
Tác giả: Lương Thảo – cựu học sinh THPT Tây Tiền Hải
ADMIN