Vậy là đã cập chuyến đò
Phượng thì đã nở ve thì đang ca.
Lại một mùa phượng nữa, một mùa tiễn các học trò thân yêu Trường THPT Tây Tiền Hải bước vào đời. Những giọt nước mắt đỏ hoe, những vòng tay ôm chặt.
Cái nắng trong veo ngập tràn trên khắp nẻo, ve râm ran, nức nở vũ điệu hè trên cành phượng già, bằng lăng tím mướt xanh. Gió thoảng xa gần các khúc nhạc reo ca, những bài hát lắng đọng bao cảm xúc: Thời gian trôi qua mau chỉ còn lại những kỉ niệm, kỉ niệm thân yêu ơi sẽ còn nhớ mãi tiếng thầy cô… , Những chiếc giỏ xe chở đầy hoa phượng, em chở mùa hè của tôi đi đâu.… . Và thế là tiếng sụt sùi ở góc nào của sân trường bắt đầu trỗi lên… Mỗi năm đến hè lòng man mác buồn, chín mươi ngày qua chứa chan tình thương….màu hoa phượng thắm như máu con tim, mỗi lần hè sang kỉ niệm người xưa biết đâu mà tìm…
Mùa hạ mùa nắng, mùa xa vắng
Mùa hạ mùa thi mùa chia li
Nhìn lũ học trò truyền tay nhau cuốn lưu bút mình cũng lại xốn xang. Chúng như níu kéo những ngày này thật chậm lại, hò hét, quậy phá thật hăng nhưng rồi lại ngổi ngẩn ra. Mình biết chúng đang nghĩ gì, chắc là nhớ và nhớ, rồi lại ôm nhau khóc, hẹn hò, chúc tụng ước mơ xanh….Vậy là chúng đã lớn thật rối. Ngoài kia với bao ước mơ cháy bỏng đang đợi chúng, chúng phải đi phải lớn lên.
Thầy ơi ghi cho em dòng lưu bút ! Biết ghi gì đây nhỉ, chẳng biết ghi gì thôi đành chúc lớn khôn. Dòng đời sẽ có nhiều chông gai nhưng thầy biết các trò của thầy rồi sẽ vượt qua. Hãy gắng khôn ngoan đối đáp với đời, hãy làm người tốt trong hoàn cảnh của mình đừng để dòng đời đen bạc đẩy xô.
Cái nắng chói chang không sấy khô được khóe mắt học trò trong ngày hạ cuối, từng giọt từng giọt long lanh.
Lan man những cảm xúc ! Cảm nhận thời khắc chia xa một lứa học trò, chợt nhớ sau phút học trò ra về, chỉ còn lại thầy cô, nhìn mông lung một khoảng sân trường đầy nắng và hoa phượng lác đác rơi…
Tác giả: thầy giáo Đoàn Đại – Trường THPT Tây Tiền Hải (tháng 5 -2014)